Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

tqc008

tqc008

Há»"i Thứ Tám -Tam Quá»'c Chí – La Quán Trung

Vương Tư Ðá»" Khéo Dụng Liên Hoàn Kế.
Ðổng Thừa Tướng Náo Lộng Phượng Nghi Ðình.

Khoái Lương nói với Lưu Biểu rằng:

- Ngày nay Tôn Kiên Ä'ã chết, các con còn bé, nên thừa thế tiến quân nhanh lên, chỉ Ä'ánh má»™t trận là lấy Ä'ược Giang Ðông. Nếu chúa công trả thây Tôn Kiên và bãi binh về, Ä'ể cho kẻ thù nuôi dưỡng sức khỏe, Ä'ó là cái vạ cá»§a Kinh Châu về sau vậy!

Biểu nói:

- Ta còn có Hoàng Tổ ở bên ấy, sao nỡ bỏ Ä'ược?

Lương nói:

- Bỏ má»™t anh Hoàng Tổ vô mưu, mà lấy Ä'ược cả Giang Ðông, việc gì mà còn phải cân nhắc?

Biểu lại nói:

- Ta với Hoàng Tổ là bạn tâm phúc với nhau, bỏ y là trái nghĩa.

Biểu cho Hoàn Khải về, hẹn rằng há»… bên ấy tha Hoàng Tổ, thì bên nầy cho Ä'em xác Tôn Kiên về.

Tôn Sách tha Hoàng Tổ, rá»"i sang rước linh cữu cha về, rút quân về Giang Ðông, táng cha ở gò Khúc A.

Việc tang xong, Tôn Sách dẫn quân về Giang Ðông vá»›i người hiền, dùng kẻ sÄ©; khéo nhún mình trọng người; hào kiệt bá»'n phương dần dần kéo Ä'ến theo Tôn Sách cả. Trong khi ấy, Ðổng Trác ở Trường An Ä'ược tin Tôn Kiên Ä'ã chết, mừng mà nói rằng:

- Ta trừ Ä'ược má»™t má»'i lo lá»›n trong lòng!

Trác hỏi con Kiên bao nhiêu tuổi, có người thưa mười bảy tuổi. Trác không cho vào Ä'âu; từ bấy giờ lại càng kiêu căng tá»± xưng là thượng phụ, khi ra khi vào dùng toàn nghi vệ thiên tá»­. Trác lại phong em là Ðổng Mẫn làm Tả tướng quân, tước vu hầu; cháu là Ðổng Hoành làm Thị Trung, coi cả quân cấm binh. Tôn tá»™c họ Ðổng chẳng cá»­ già trẻ, ai cÅ©ng Ä'ược phong tước hầu cả.

Cách Trường An 250 dặm, Trác sai Ä'ắp má»™t cái thành gọi là My , bắt hai mươi lăm vạn dân phu Ä'ắp cao, dày, theo y như kiểu thành Trường An. Trong thành lại làm những cung thất kho tàng, chứa Ä'ược Ä'á»§ lương ăn trong hai mươi năm; lại kéo gái thanh tân tám trăm người chứa trong ấy; vàng, ngọc, gấm, vóc, trân châu chất vào không biết bao nhiêu mà kể. Họ hàng Trác Ä'ều Ä'ược Ä'em vào cả trong thành.

Trác thì Ä'i Ä'i về về Trường An, khi ná»­a tháng má»™t lần, khi má»™t tháng má»™t lần. Công khanh Ä'ưa Ä'ón thường phải Ä'ứng trá»±c ở ngoài cá»­a Hoành Môn.

Trác nhiều khi Ä'ặt trướng ở dọc Ä'ường, cùng vá»›i công khanh ăn tiệc.

Má»™t hôm Trác ra ngoài cá»­a Hoành Môn, các quan Ä'i tiá»…n. Trác mời các quan ở lại uá»'ng rượu, Ä'oạn cho gọi mấy trăm hàng binh vừa dụ Ä'ược ở Ä'ất Bắc Ä'ến. Trác sai Ä'em ra trước chá»— ăn tiệc, Ä'ứa thì Ä'em chặt chân chặt tay, Ä'ứa thì Ä'em khoét mắt xẻo mÅ©i, Ä'ứa thì Ä'em cắt lưỡi, Ä'ứa thì Ä'em bỏ vạc dầu Ä'un. Tiếng kêu khóc vang lừng trời Ä'ất.

Các quan Ä'ang ăn tiệc, thấy thế người nào người nấy Ä'ều run cầm cập, Ä'ánh rÆ¡i cả Ä'Å©a. Trác vừa uá»'ng rượu vừa cÆ

Lại má»™t hôm khác, Trác ở sảnh Ä'ài, há»™i cả bá quan, ngá»"i sắp ra hai hàng. Rượu uá»'ng Ä'ược Ä'á»™ vài tuần, thì Lữ Bá»' Ä'i tắt vào, ghé vào tai Ðổng Trác nói thầm mấy câu, rá»"i thấy Trác cười mà nói rằng:

- Ạ ra thế!

Nói rá»"i sai Lữ Bá»' lôi quan Tư Không, tên là Trương Ã"n, Ä'ang ngá»"i dá»± tiệc, Ä'em xuá»'ng nhà dưới. Các quan không biết Ä'ầu Ä'uôi thế nào Ä'ều thất sắc. Má»™t lát thấy quân hầu bưng lên má»™t cái mâm Ä'ỏ, giữa Ä'ể Ä'ầu lâu Trương Ã"n. Các quan Ä'ều sợ mất vía. Ðổng Trác cười nói:

- Các quan Ä'ừng sợ. Trương Ã"n kết liên vá»›i Viên Thuật, toan hại ta. Nhân hai Ä'ứa gá»­i thư cho nhau, Ä'ưa nhầm cho con ta là Lã Ã"n Hầu, nên ta má»›i Ä'em chém. Các quan không có việc gì, Ä'ừng sợ.

Các quan dạ dạ rá»"i lui về.

Quan Tư Ðá»" Vương Doãn, hôm ấy về Ä'ến phá»§, nghÄ© Ä'ến những việc trông thấy ở trong bữa tiệc, ngá»"i Ä'ứng không yên. Ðến Ä'êm khuya, trăng sáng vằng vặc, Doãn chá»'ng gậy Ä'i ra vườn sau, Ä'ứng bên cạnh bụi Ä'á»" mi, ngẩng mặt lên trời, mà khóc.

Chợt nghe có tiếng người thở dài ở bên cạnh Ä'ình Mẫu Ðơn. Doãn rón rén lại nhìn xem ai thì là má»™t con hát trong phá»§, tên là Ðiêu Thuyền.

Ðiêu Thuyền từ thuở nhỏ Ä'ược kéo vào phá»§, học múa học hát, bấy giờ má»›i mười sáu tuổi, Ä'á»§ cả tài sắc. Doãn thương yêu như con Ä'ẻ. Doãn Ä'ứng nghe má»™t há»"i lâu, mắng rằng:

- Con này Ä'ã có tư tình gì Ä'ây?

Thuyền quỳ xuá»'ng thưa rằng:

- Lạy cha, con Ä'âu có dám tư tình.

Doãn hỏi:

- Không có tư tình thì việc gì canh khuya lại ra Ä'ứng Ä'ây mà thở vắn than dài?

Thuyền nói:

- Lạy cha! Xin cho con bày tỏ nỗi lòng

Doãn nói:

- Con không Ä'ược giấu giếm, phải nói cho thá»±c.

Thuyền nói:

- Con nhờ Æ¡n cha nuôi nấng, dạy bảo múa hát, lại Ä'ược hậu Ä'ãi, dù thịt nát xương tan, cÅ©ng không báo Ä'ược muôn má»™t. Gần Ä'ây con thấy cha mặt thảm mày chau, tất cha có lo việc lá»›n gì trong nước, con vẫn không dám hỏi. Nhân chiều hôm nay con thấy cha Ä'ứng ngá»"i không yên, cho nên con cÅ©ng buá»"n rầu mà thở dài, không ngờ cha nghe thấy. Nếu cha có việc gì cần sai bảo Ä'ến con, dù chết con cÅ©ng không ngại.

Doãn Ä'ập gậy xuá»'ng Ä'ất nói rằng:

- Ai ngờ cÆ¡ Ä'á»" nhà Hán lại ở trong tay con! Hãy theo cha Ä'ến nhà gác cha bảo!

Doãn Ä'ến Ä'ó, Ä'uổi hết tỳ thiếp ra, dắt Ðiêu Thuyền ngá»"i lên trên sập, rá»"i thụp xuá»'ng lạy.

Ðiêu Thuyền sợ hãi, cuá»'i rạp xuá»'ng Ä'ất, thưa rằng:

- Sao cha lại làm thế?

Doãn nói:

- Con hãy thương lấy sinh linh nhà Hán!

Nói rá»"i khóc như nước suá»'i chảy. Thuyền thưa:

- Vừa rá»"i con Ä'ã thưa, cha có việc gì sai khiến, dẫu chết con cÅ©ng không từ.

color=”blue”>Doãn lại quỳ xuá»'ng nói:

- Hiện nay trăm họ như bị treo ngược, vua tôi ngất ngưởng như trứng chá»"ng, thật nguy cấp, phi con không ai cứu Ä'ược. Tặc thần Ðổng Trác sắp cướp ngôi vua. Văn võ trong triều không ai nghÄ© Ä'ược kế gì. Ðổng Trác có má»™t Ä'ứa con nuôi là Lữ Bá»', sức khỏe lạ thường. Ta xem hai tên ấy cùng là tuá»"ng hiếu sắc. Nay ta muá»'n dùng má»™t kế liên hoàn: trước Ä'em con gả cho Lữ Bá»', sau lại Ä'em con dâng cho Ðổng Trác. Con ở trong, tùy cÆ¡ lập kế, ly gián hai bá»' con hắn, xui khiến thế nào cho Lữ Bá»' giết Ðổng Trác Ä'ể trừ kẻ Ä'ại ác, giữ yên xã tắc, dá»±ng lại giang sÆ¡n. Ðó là nhờ ở sức con, con nghÄ© thế nào?

Ðiêu Thuyền thưa:

- Con xin thưa, dẫu chết con cÅ©ng không từ. Xin Ä'em ngay con dâng cho chúng, con sẽ lập mưu ở trong.

Doãn nói:

- Việc nầy nếu tiết lộ họ nhà ta sẽ chết hết!

Thuyền thưa rằng:

- Xin cha chá»› lo. Nếu con không báo Ä'ền Ä'ược nghÄ©a lá»›n, con sẽ chết dưới muôn vàn ngọn giáo.

Doãn lạy tạ.

Hôm sau Doãn sai người Ä'em ngọc minh châu, xưa nay vẫn cất kỹ má»™t nÆ¡i, gọi thợ khéo, làm má»™t cá»— mÅ© vàng, mật sai người Ä'em biếu Lữ Bá»'.

Bá»' mừng rỡ, thân Ä'ến nhà Doãn tạ Æ¡n.

Doãn làm sẵn cá»§a ngon vật lạ Ä'ợi Bá»' Ä'ến. Doãn ra cá»­a Ä'ón rước vào hậu Ä'ường, mời ngá»"i lên trên.

Bá»' nói:

- Tôi là má»™t tiểu tướng ở trong phá»§, Tư Ðá»" là là má»™t vị Ä'ại thần trong triều, sao lại quá tôn kính như vậy?

Doãn nói:

- Nay thiên hạ không có ai là anh hùng, tôi chỉ thấy duy có tướng quân mà thôi. Tôi tỏ lòng tôn kính, không phải là tôn kính cái chức tước cá»§a tướng quân mà là tôn kính cái tài cá»§a tướng quân Ä'ó.

Bá»' mừng lắm, Doãn khẩn khoản mời rượu, khen lấy khen Ä'ể mãi cái Ä'ức Ðổng Thái Sư và cái tài Lữ Bá»'.

Bá»' cười vang và uá»'ng rượu thỏa thích. Bấy giờ Doãn má»›i Ä'uổi Ä'ầy tạ lui ra, chỉ Ä'ể vài người tỳ thiếp Ä'ứng hầu rượu. Khi Bá»' ngà ngà say, Doãn má»›i truyền rằng:

- Gọi con em nó ra Ä'ây!

Má»™t lát hai thị tỳ Ä'ỡ Ðiêu Thuyền trang Ä'iểm thật lá»™ng lẫy bước ra. Lữ Bá»' trông thấy giật mình, hỏi:

- Người nào vậy?

Doãn nói:

- Ðó là con gái nhỏ cá»§a lão, tên là Ðiêu Thuyền. Lão nay Ä'ược Æ¡n tướng quân có lòng hạ cá»' mà coi như chá»— chí thân, nên lão sai nó ra Ä'ể chào tướng quân.

Liền sai Ðiêu Thuyền bưng chén rượu mời.

Thuyền nâng chén rượu mời Bá»'. Hai bên nhìn nhau, Ä'ầu mày cuá»'i mắt.

Vương Doãn giả tảng say, nói:

- Con cá»' mời tướng quân uá»'ng vài chén con nhé! Cả nhà ta Ä'ều trông nhờ vào tướng quân Ä'ấy.

Bá»' mời Thuyền ngá»"i, Thuyền giả cách thẹn thùng, muá»'n lui vào, Doãn nói:

- Tướng quân là bạn ch


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét