NHƯ LỜI CẦU KINH – THE PRAYER OF THE FROG
ANTHONY DE MELLO
QUYỂN I
Dịch giả: ĐỖ TÂN-HƯNG
Đọc lại và bổ túc: LM ANTÔN-PHAOLÔ, SJ
Giấy phép dịch ngày 20-05-2001
Nhà xuất-bản Gujarat SahityaPrakash Anand ,India
MỤC LỤC
1.- LỜI CẦU KINH CỦA CON ẾCH
2.- THẦY GIÁO TRƯỞNG DO THÁI NHẢY MÚA
3.- CẦU NGUYỆN BẰNG DẠ VŨ
4.- ĐÔI CHÂN CHĨA VỀ THÀNH THÁNH MÉT-CA (MECCA)
5.- LỜI CẦU NGUYỆN CỦA MỘT KẺ MỘ ĐẠO VỚI THẦN VIS-NU (VISHNU)
6.- NHÀ PHÁT MINH
7.- BIẾN THÀNH LỬA
8.- LỜI CẦU NGUYỆN CỦA NGƯỜI THỢ SỬA GIÀY
9.- CẦU NGUYỆN BẰNG NHỮNG MẪU TỰ
10.- NGHỀ CHUYÊN MÔN CỦA CHÚA LÀ THA THỨ
11.- NGÀI NA-RA-ĐA (NARADA) ĐỘI BÁT SỮA
12.- NGÔI LÀNG LUÔN ĐƯỢC CỨU VỚT
13.- LỜI CẦU NGUYỆN CÓ THỂ CHẾ NGỰ THỜI TIẾT?
14.- SỰ ĐÁP TRẢ TRÌ HOÃN CỦA NỮ THẦN LÁC-SI-MI (LAKSHMI)
15.- LỜI CẦU NGUYỆN CỦA TRẺ CON
16.- MỘT KẺ QUẤY RẦY KHÔNG THỂ CHỊU NỔI
17.- VỀ LỜI CẦU NGUYỆN VÀ NGƯỜI CẦU
18.- TÔI CÓ THỂ GIÚP BÀ ĐƯỢC KHÔNG?
19.- CẢ HAI CHỈ NGHE. KHÔNG AI NÓI
20.- VUA ÁC-BA CẦU NGUYỆN
21.- CON BÒ ĐỰC ĐIÊN TIẾT
22.- CẦU XIN CHẤP NHẬN CUỘC SỐNG
23.- VÀO MỘT NGÀY LẠNH TRỜI, CHẾT CÓNG
24.- LÀM BẠN VỚI RỒNG
1.- LỜI CẦU KINH CỦA CON ẾCH
Một đêm kia khi thầy Bruno đang cầu nguyện, thầy bị quấy rầy bởi tiếng ộp ộp của một con ễnh ương. Mọi cố gắng của thầy để phớt lờ âm thanh đó đều vô hiệu nên từ cửa sổ, thầy la lớn: “Im đi! Ta đang cầu nguyện!”
Vì thầy Bruno là một vị thánh nên lệnh của thầy được tuân hành ngay. Mọi sinh vật đều im hơi lặng tiếng, nhằm tạo sự thinh lặng thuận lợi cho việc cầu nguyện của thầy.
Nhưng giờ đây một âm thanh khác xâm nhập vào việc thờ phượng của thầy Bruno – một tiếng nói từ bên trong nói rằng: “Có thể Chúa cũng ưa thích tiếng ộp ộp của con ếch đó như tiếng hát những bài Thánh Vịnh vậy." Thầy Bruno đáp lại với vẻ khinh miệt: ” Tiếng ồp ộp của một con ếch có gì mà làm Chúa nghe lọt tai?” Nhưng tiếng nói đó không chịu từ bỏ: “Con có nghĩ tại sao Chúa đã tạo nên âm thanh không?”
Thầy Bruno quyết định khám phá cho biết tại sao. Thầy ngả người ra ngoài cửa sổ và ra lệnh: “Hát lên đi!” Tiếng ộp ộp đều đặn của con ễng ương tràn lan không trung cùng với sự phụ hoạ buồn cười của mọi con ếch ở xung quanh đó. Và khi thầy Bruno chú trọng vào âm thanh thì những giọng kêu của chúng không còn làm thầy chói tai nữa, bởi vì thầy khám phá ra rằng nếu thầy không còn kháng cự chúng nữa thì chúng thực sự đang làm phong phú hóa sự tĩnh mịch của đêm trường.
Nhờ sự khám phá đó, con tim thầy Bruno đã hòa nhịp với vũ trụ và lần đầu tiên trong đời, thầy mới hiểu cầu nguyện nghĩa là gì.
2.- THẦY GIÁO TRƯỞNG DO THÁI NHẢY MÚA
Một câu chuyện trong sách Ha-si đim (Hasidim)
Những người Do Thái ở một tỉnh nhỏ bên nước Nga rất nóng lòng chờ đợi thầy giáo trưởng tới. Đó sẽ là một biến cố hiếm hoi nên họ đã để nhiều thời giờ chuẩn bị những câu hỏi mà họ sẽ đặt ra cho con người thánh thiện đó.
Cuối cùng khi thầy giáo trưởng đến và họ gặp thầy ở tòa thị chính, thầy có thể cảm nhận bầu khí căng thẳng khi mọi người sẵn sàng lắng nghe những câu trả lời mà thầy để dành cho họ.
Trước hết, thầy không nói gì; thầy chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt họ và ngậm miệng ngân nga một giai điệu lặp đi lặp lại. Rồi mọi người bắt đầu ngậm miệng ngân nga theo. Thầy bắt đầu hát và họ hát theo thầy. Thầy lắc lư và nhảy múa khoan thai, với những bước chân có chừng mực. Toàn thể giáo đoàn bước theo thầy như vậy.
Chẳng bao lâu, họ dồn hết tâm trí vào cuộc nhảy múa cho đến nỗi họ bị cuốn hút vào những động tác mà quên đi những gì khác ở trên mặt đất. Vì vậy mỗi người thuộc đám đông đó làm thành một tổng thể được chữa lành khỏi sự rạn nứt từ bên trong đã cầm giữ chúng ta xa rời Chân Lý.
Cũng phải mất gần một tiếng đồng hồ trước khi cuộc khiêu vũ chậm lại để rồi chấm dứt. Với sự căng thẳng được gỡ khỏi nội tâm con người, ai nấy ngồi xuống trong sự an bình thinh lặng tràn lan căn phòng. Rồi vị giáo trưởng nói những lời duy nhất tối hôm đó: “Tôi tin chắc tôi đã trả lời các câu hỏi của quý vị rồi”.
Người ta hỏi một vị tu sĩ Hồi giáo tại sao ông ta thờ phượng Chúa bằng cách nhảy múa. Ông trả lời: “Vì thờ phượng Chúa có nghĩa là chết cho chính mình; sự nhảy múa giết chết cái tôi. Khi cái tôi chết, mọi vấn nạn chết theo với nó. Nơi nào vắng bóng cái tôi, ở đó có Tình Thương, ở đó có Thiên Chúa”.
3.- CẦU NGUYỆN BẰNG DẠ VŨ
Minh Sư ngồi với các đệ tử trong cuộc hội kiến. Ông nói: “Các con đã nghe cầu nguyện nhiều và các con cũng đã đọc kinh cầu nguyện nhiều. Tối nay, thầy muốn các con nhìn thấy cầu nguyện một lần”.
Vào lúc đó màn kéo lên và buổi dạ vũ bắt đầu.
4.- ĐÔI CHÂN CHĨA VỀ THÀNH THÁNH MÉT-CA () MECCA
Một vị tu sĩ khổ hạnh thánh thiện Hồi giáo đi hành hương Mét-ca. Khi tới ngoại vi thành phố, ông nằm xuống bên vệ đường, mệt mỏi do cuộc hành trình. Khi vừa mới thiêm thiếp ngủ, thình lình ông bị đánh thức dậy bởi một người hành hương có vẻ giận dữ: “Đây là lúc mọi tín đồ cúi đầu về phía thành thánh Mét-ca, còn ngươi lại chĩa chân về phía đền thánh. Ngươi là hạng người Hồi giáo gì vậy?”
Vị tu sĩ khổ hạnh không nhúc nhích động đậy; ông chỉ mở mắt ra và nói: “Anh ơi, xin anh làm ơn đặt đôi chân tôi ở đâu để khỏi phải chĩa thẳng vào Chúa?”