Tác giả: Nguyễn Nhật Ãnh
Tác phẩm: KÃnh vạn hoa
Tập 7: BÃ mật kẻ trộm
Tủ sách:
Nhà xuất bản
Khổ sách: 10,2 x 15,2 cm
Số trang: 192 trang
Giá sách: 3000 đ
Đánh máy: Que100
ChÃnh tả:
Thực hiện ebook: annsuri (TVE)
ooO TVE Ooo
MỤC LỤC
CHƯƠNG 1
  Tiểu Long vừa bật chân chống đánh tách, chiếc xe đang còn runh rinh, nhỏ Hạnh đã hối hả giục:
  - Lẹ lên đi! Quý chạy đâu mất tiêu rồ
  Tiểu Long nhét tấm vé gửi xe vô túi áo, thong thả:
  - Kệ nó! Mình cứ đi từ từ!
  Rồi vừa rảo bước ra khỏi bãi giữ xe, nó vừa lẩm bẩm:
  - Thằng ròm nà y, hễ thấy ở đâu có biểu diễn ảo thuật là nó cứ như bị ma ám!
  Chả là hôm nay Tiểu Long, Quý ròm và nhỏ Hạnh đi xem nhà ảo thuật X.15 biểu diễn ở công viên Lam Sơn.
  Công viên Lam Sơn chỉ là một công viên nhỏ trong thà nh phố. Ngà y thường chỉ có và i chiếc ghế đá bà y cạnh bãi cỏ dà nh cho người lớn và dăm chiếc đu quay, cầu tuột cho trẻ em nhảy nhót,
  Khu giải trà không chỉ có các trò chơi và các gian hà ng. Người ta dựng một sân khấu bằng gỗ ngay chÃnh giữa công viên để trình diễn ca nhạc, tấu hà i, xiếc, ảo thuật… suốt trong mấy ngà y Tết.
  Xem quảng cáo trên ti-vi, biết bữa nay nhà ảo thuật X.15 diễn ở đây, Quý ròm liền rủ Tiểu Long và nhỏ Hạnh đi xem.
  Công viên Lam Sơn nằm không xa nhà Văn Châu là bao nên khi đạp xe ngang qua ngôi biệt thự ở góc đường, bọn Quý ròm dừng lại đảo mắt nhìn và o bên trong cánh cổng sắt, dáo dác tìm xem có Văn Châu ở đó không để rủ nó theo chơi. Nhưng ngấp nghé một hồi, chẳng thấy ai thấp thoáng, bọn trẻ đà nh tặc lưỡi đạp xe đi.
  Khác với những công viên mà bọn Quý ròm thường lui tới, công viên Lam Sơn không nằm sát mặt đường mà thụt sâu và o bên trong. Từ bãi gi, phải băng qua một đoạn đường nhỏ rải sỏi mới đến cổng và o.
  Nhỏ Hạnh lật đật bước, miệng không ngớt thúc hối:
  - Lẹ lên, Long ơi! Người ta và o hết rồi kìa!
  - Yên chÃ! – Tiểu Long trấn an bạn – Ãt ra phải nửa tiếng đồng hồ nữa nhà ảo thuật X.15 mới bắt đầu!
  - Nhưng dù sao và o sớm vẫn hơn! Hơn nữa, tụi mình còn phải tìm Quý! Và o trễ, nhỡ lạc mất Quý thì sao!
  - Trời đất! – Tiểu Long nhăn mũi – Thằng ròm đó có phải con nÃt đâu mà Hạnh lo dữ vậy! Vả lại chắc gì Quý ròm đã và o trước! Có thể nó đang đứng đợi tụi mình ở quầy bán vé!
  Tuy miệng nói vậy nhưng Tiểu Long vẫn dấn bước đuổi
  - Xin chà o!
  Một tiếng nói lảnh lót thình lình vang lên bên tai khiến Tiểu Long vừa khua chân hai, ba cái đã vội dừng ngay lại, nhớn nhác dòm quanh.